Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2025

VÀI TRĂN TRỞ CỦA MỘT NGƯỜI ĐAM MÊ NHẠC CỔ ĐIỂN

  Âm nhạc là một nghệ thuật có mối quan hệ giữa nghệ sĩ và công chúng thưởng thức thuận lợi bậc nhất. Nhạc sĩ sáng tác hoặc tự mình biểu diễn hoặc nhờ một nhạc sĩ biểu diễn và thính giả thưởng thức nó tại các phòng hòa nhạc ở mọi nơi. Tất nhiên hội họa còn đơn giản hơn khi tranh của họa sĩ sau khi vẽ xong có thể được thưởng thức sáng tác ngay lập tức, còn với sáng tác âm nhạc tác giả hay nghệ sĩ phải mất thời gian luyện tập mới đạt được mức để thính giả có thể thưởng thức được. Nhưng âm nhạc có một lợi thế khác ở chỗ cùng một tác phẩm sẽ được trình tấu nhiều lần không nhưng khác nhau về nghệ sĩ biểu diễn   mà còn khác nhau về cả địa điểm và thời gian. Mỗi lần có thể tạo ra các sắc thái cảm xúc khác nhau. Mối quan hệ này được khép kín nhờ một cầu nối là nhà tổ chức hay nhà sản xuất với sản phẩm đầu cuối là các buổi hoà nhạc. Công nghệ thu âm ra đời đã tạo nên một cuộc ...

MAX BRUCH

Nhân sinh nhật lần thứ 75 của mình vào năm 1906, nghệ sĩ violin huyền thoại Joseph Joachim tuyên bố rằng nước Đức có bốn bản violin concerto tuyệt vời. Trong bốn cái tên danh cầm đưa ra đương nhiên phải có Beethoven, Mendelssohn và Brahms, và thứ tư là bản concerto Sol thứ của Max Bruch (1838-1920). Thậm chí ông còn cho rằng bản của Bruch tráng lệ và quyến rũ nhất trong số đó. Bruch đã sáng tác bản concerto này trong thời gian làm giám đốc âm nhạc cung đình ở Koblenz, và khi chúng ta kỷ niệm 100 năm ngày mất của ông vào năm 2020, tên tuổi ông chủ yếu gắn liền với concerto Sol thứ. Hầu hết các sáng tác khác của ông, mặc dù đều được viết theo phong cách Lãng mạn trữ tình và mang tính cá nhân cao, nhưng đều dần bị bỏ quên. Thậm chí các nhà phê bình đã xếp Bruch vào nhóm các bậc thầy nhỏ. Chắc chắn rằng Bruch không phải là một nhà cách mạng có những đột phá, vì phong cách sáng tác của ông không bao giờ dao động trong suốt sự nghiệp của mình. Ông nổi lên trên nền âm nhạc Đức đang do Mend...

LỊCH SỬ THỂ LOẠI OVERTURE

  Thuật ngữ overture bắt nguồn từ ouverture trong tiếng Pháp có nghĩa đen là "mở đầu". Đây là phần khí nhạc mở đầu cho một vở ballet, opera hoặc oratorio trong thế kỷ XVII. Về sau các nhà soạn nhạc như L Van Beethoven, F. Mendelssohn hay Brahms đã sáng tác overture như sáng tác độc lập. Những tác phẩm này thường được biểu diễn mở đầu một buổi hòa nhạc giao hưởng. Ý tưởng về một phần khí nhạc mở đầu cho một vở opera đã xuất hiện trong thế kỷ XVII. Các vở opera đầu tiên trong lịch sử là Euridice của Peri(1600) được mở đầu bằng nhưng đoạn khí nhạc ngắn gọi là ritornello: https://open.spotify.com/track/4iaqrNIH6n0dWh8VmBn5gz?si=7ac32e99e8b14ce6 Và vở L'Orfeo(1607) của Monteverdi mở đầu bằng một toccata theo kiểu   fanfare cho kèn trumpet câm tiếng. Quan trọng hơn là phần mở đầu này có cả đoạn hát hội thoại giữa các nhân vật ngụ ngôn để giới thiệu các chủ đề xuất hiện của câu chuyện của vở diễn: https://open.spotify.com/track/3bsGu9uiwqybcfXD4zKYmf?si=53048ce17ce34e5a ...