Chuyển đến nội dung chính

MÌNH ƠI CÓ ĐI BỜ HỒ

Khi về già, bố tôi thường đi dạo Bờ Hồ vào buổi chiều. Cuối tuần tôi hay thu xếp về nhà và đi dạo cùng ông. Ngày nào cũng như ngày nào, cứ đi khỏi nhà vài bước là ông kể: Ngày xưa có bài hát  Mình ơi có đi Bờ Hồ. Những ngày đầu tôi thấy buồn cười. Sau hiểu ra đó là một đặc điểm chung của người già nên tôi cũng không để ý nữa.  Tôi thường đeo đàn theo để chơi lúc ông ngồi nghỉ. Thỉnh thoảng cũng có người đứng nghe tôi đàn. Như đa số mọi người, ông hay đi quanh Bờ hồ ngược chiều kim đồng hồ. Đến Thuỷ Tạ ông ghé vào ăn cốc sữa chua, sữa chua Vinamilk hộp đổ ra cốc 70k. Ở ngoài chỉ năm mười k thôi, nhưng ngồi ở nhà hàng Thủy Tạ cơ mà. 

Một hôm tôi lấy đàn ra chơi khi ông ngồi nghỉ, một ông già cỡ bố chăm chú nghe tôi chơi một lúc rồi hỏi khi tôi ngừng: Anh có chơi được bài Xi Đố Là Xi Xon Mì không ? Tôi ngạc nhiên quá, đó chính là những nốt đầu tiên của bài Asturias, một trong những tác phẩm guitar cổ điển phổ biến nhất. Chắc hẳn ông rất mê guitar đến độ thuộc mấy nốt đầu của bản nhạc yêu thích. Cũng có thể ông từng chơi guitar hay thậm chí là nhạc sĩ, ai mà biết được. Ở Bờ Hồ ta có thể gặp bất cứ ai. Tất nhiên khi đó tôi dễ dàng đáp ứng yêu cầu của thính giả đặc biệt. Khi tôi kết thúc nốt cuối của bản nhạc Tây Ban Nha bốc lửa, ông vỗ tay đôm đốp khen: Giỏi thế ! Chắc cậu phải học Hải Thoại ? Tôi cảm ơn và đáp: Không ạ,  cháu học thầy trẻ, chắc bác không biết đâu. Ông trợn tròn mắt: Không học Hải Thoại mà đánh guitar giỏi thế à! Đủ thấy nghệ sĩ Hải Thoại nổi tiếng cỡ nào. 

Khi nhớ lại chuyện này tôi Google  “Mình ơi có đi Bờ Hồ” thì hóa ra đây là một bài thơ của Tú Mỡ:

Mình ơi có đi Bờ  Hồ .....?

“Nắng mấy hôm nay tựa đốt trời

Phố phường đông-đúc, ngốt vì hơi.

Người như khô héo, lòng như nấu,

Thiên-hạ cầu phong khắp mọi nơi.

Những hạng phong – lưu thừa thãi bạc.

Các ông trưởng –giả, bà đài –các,

Người thời ra bể, kẻ lên non,

Rửng mỡ ăn no rồi tắm mát.

Anh em nhẹ túi, hạng bình – dân,

Tam –đảo, Đồ -sơn chẳng bén chân,

Không lẽ mùa hè cam cháy nắng,

Rủ nhau hóng mát những nơi gần.

Bờ hồ Trúc-Bạch, hồ  Hoàn –Kiếm.

Hai cảnh chơi hè rất “ tiết kiệm “.

Cũng đủ cỏ, cây, nước, gió, trăng,

Dân nghèo tối họp đông như kiến.

Chễm chệ ria hồ ngắm sóng chơi

Nhân tài thất nghiệp ung dung ngồi

Khác nào Lã - vọng đời  Chu trước

Cần trúc buôn câu để đợi thời...

Anh em lao-  động, bạn thuyền thơ,

Sau buổi nắng rồi, làm vất vả,

Trên đám cỏ xanh ngồi thảnh thơi.

Hả hê trò truyện như ngô nở.

Thẫn thời, kìa mấy cặp uyên ương

Thủ thỉ cùng nhau truyện nhớ, thương.

Trước cảnh nên thơ, lòng dễ cảm,

Tâm tình giãi tỏ dưới trăng suông.

Làng văn có bác Tú lơ mơ,

Tối tối quanh hồ rạo phất phơ

Cho óc tắm trăng, và gội gió,

Kẻo e nắng hạ cạn nguồn thơ...“

(http://www.hohoankiem.org/wap/jobs-read-546)

Ba Giai

Nhân Ngày của Cha 21/6/2020

Nhận xét

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

LỊCH SỬ CỦA THỂ LOẠI GIAO HƯỞNG

 Tổng quan về giao hưởng Một giao hưởng là gì? Đó là một sáng tác cho khí nhạc có thời lượng dài và hầu hết được viết cho dàn nhạc. Với lịch sử kéo dài hơn 300 năm, ngày nay giao hưởng thường được cho là đỉnh cao của khí nhạc cổ điển. Các tên tuổi Beethoven, Brahms, Mozart, Mahler và Bruckner gần như đồng nghĩa với thể loại này và các tác phẩm họ viết cho giao hưởng không có điểm dừng. Thể loại giao hưởng đã đem đến cho các nhà soạn nhạc vĩ đại này một cấu trúc để sáng tác và vươn xa, và nó cho phép họ giải phóng sự sáng tạo của mình trên thế giới thông qua một số tác phẩm âm nhạc vĩ đại nhất đang hiện hữu. Nguồn gốc của giao hưởng có từ trước thời các nhà soạn nhạc này. Tuy nhiên, các nhà soạn nhạc giao hưởng đầu tiên có ảnh hưởng rất lớn đến các nhà soạn nhạc đã nêu trên. Giao hưởng đầu tiên Những giao hưởng đầu tiên ra đời vào những năm 1730 xung quanh Milan và vùng lân cận vùng Bologna. Trớ trêu thay, giao hưởng này có thể cho thấy phần lớn nguồn gốc của nó dành cho o...

NĂM NHẠC SƯ LÀM THAY ĐỔI DIỆN MẠO CỦA NHẠC CỔ ĐIỂN PHƯƠNG TÂY

Âm nhạc cổ điển phương Tây có một bề dày lịch sử với nhiều thời kỳ khác nhau. Mỗi thời kỳ đều có những nhạc sĩ lớn với đóng góp quan trọng. Họ là những nhà soạn nhạc, nghệ sĩ biểu diễn hay nhà lý luận. Các tác phẩm hay trình độ diễn tấu điêu luyện của họ đã làm thay đổi quan điểm âm nhạc của thính giả cũng như giới chuyên môn. Do đó, nên âm nhạc luôn được làm mới và phát triển không ngừng. Thính giả dễ dàng ghi nhớ tên tuổi những nhà soạn nhạc và nghệ sĩ nhưng ít ai để ý  những người thầy của họ.  Tạp chí âm nhạc BBC đã đề xuất năm người thầy nổi bật nhất lịch sử âm nhạc cổ điển phương Tây. Xin được giới thiệu năm bậc danh sư này cùng các học trò của họ. 1. Simon Sechter (1788-1867) sinh ra ở Friedberg (Frymburk), Bohemia, sau thành một phần của Đế chế Áo. Năm 1804 ông chuyển đến Vienna. Năm 1810, ông bắt đầu dạy piano và hát tại một học viện dành cho học sinh khiếm thị. Năm 1851 Sechter được bổ nhiệm làm giáo sư sáng tác tại Nhạc viện Vienna. S. Sechter có nhiều sinh viên thà...

VÌ SAO GỌI LÀ NHẠC CỔ ĐIỂN?

 Tom Service(BBC)  Nhạc cổ điển là loại nhạc mà dàn nhạc biểu diễn, tứ tấu đàn dây chơi và dàn hợp xướng hát. Nó được phát trên BBC Radio 3 mọi lúc, và nó có trên Mindful Classical Mix mà bạn vừa tải xuống từ BBC Sounds. Nhưng khi BBC bắt đầu một năm chương trình xung quanh Thế kỷ Cổ điển của Chúng ta, Tom Service khám phá một câu hỏi rất đơn giản: nhạc cổ điển là gì? Đây là vấn đề: Tôi không nghĩ thực sự có thứ gọi là nhạc cổ điển.  Đối với một người đã dành phần lớn hai mươi năm qua để viết và nói về nhạc cổ điển, điều đó có vẻ hơi ngớ ngẩn. Nhưng ngay cả những nhà soạn nhạc xác định rõ nhất về "cổ điển" (hãy nghe Bach, Beethoven và Mozart) cũng không biết rằng họ đang viết nhạc cổ điển, vì đơn giản là thuật ngữ đó không tồn tại trong cuộc đời họ. Nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng đó là sự thật. Các giá trị, thứ bậc, quy tắc và toàn bộ danh mục "cổ điển" chỉ bắt đầu xuất hiện trong tiếng Anh vào năm 1829. Vì sao? Một sự giải thích có thể là “classicising”( phân loại) mọi th...