Chuyển đến nội dung chính

VÌ SAO SAXOPHONE KHÔNG CÓ TRONG DÀN NHẠC GIAO HƯỞNG?

 SỰ RA ĐỜI CỦA SAXOPHONE

Adolphe Sax sinh ra ở Dinant(Bỉ) vào ngày 6 tháng 11 năm 1814 và là con cả của Charles-Joseph Sax (1791-1865), nhà chế tác nhạc cụ sở hữu một nhà máy sản xuất nhạc cụ hơi ở Brussels. Ông đã có những thí nghiệm đầu tiên với kèn clarinet khi phát triển một hệ thống 24 van mới rồi đem trình diễn tại Triển lãm Công nghiệp năm 1835 ở Brussels và sau đó ông đã được cấp bằng sáng chế. Adolphe Sax cũng có ý tưởng cho một loạt nhạc cụ mới. Tại cuộc triển lãm năm 1840, ông đã giới thiệu 9 phát minh trong đó có một đàn organ, phương pháp lên dây đàn piano và màn phản xạ âm thanh. Tại Triển lãm Công nghiệp năm 1841 ở Brussels, Adolphe Sax đã trình diễn lần đầu tiên một trong những phát minh của chính mình: kèn saxophone. Trung tướng Bá tước De Rumigny muốn Adolphe Sax cung cấp cho quân đội Pháp những nhạc cụ tốt hơn. Adolphe Sax đã nhanh chóng quyết định chuyển đến Paris, lúc đó là thủ đô âm nhạc của Châu Âu.

Khi Adolphe Sax đến Paris, ông phải sống trong một nhà kho và vay tiền để thành lập công ty riêng. Vận may của ông đã đến khi Fromental Halévy giới thiệu anh với Hector Berlioz, nhà soạn nhạc gây tranh cãi nhất ở Pháp và cũng là một nhà phê bình âm nhạc có ảnh hưởng. Hector Berlioz đã viết một bài phê bình có lợi cho cây kèn saxophone baritone(sax giọng nam trung) trên một tạp chí quan trọng. Sau đó, ông cũng tiếp tục khen ngợi các nhạc cụ của Sax. Adolphe Sax bắt đầu sản xuất nhạc cụ của mình ở 7 định dạng, từ giọng nữ cao đến giọng trầm. Không lâu sau đó, các nhà soạn nhạc bắt đầu dành bè cho những nhạc cụ mới này trong dàn nhạc của các vở opera. năm 1846 Adolphe Sax đã được cấp bằng sáng chế cho cây kèn saxophone của mình. Ông đã được trao huy chương vàng tại Triển lãm Công nghiệp Paris năm 1849 và xưởng của ông đã bán được khoảng 20.000 nhạc cụ từ năm 1843 đến năm 1860. Nhưng sự kém cỏi của Adolphe Sax trong quản lý tài chính đã làm ông phá sản ba lần vào các năm 1852, 1873 và 1877. Chính hoàng đế Napoléon III, một người hâm mộ kèn saxophone, đã ngăn chặn vụ phá sản thứ tư. Adolphe Sax vẫn tiếp tục cải tiến nhạc cụ của mình và giảng dạy tại Nhạc viện Paris từ năm 1858 đến năm 1870.

Ngay trước khi qua đời vào ngày 7 tháng 2 năm 1894 ở tuổi 79, Adolphe Sax đã buồn vì tác phẩm của đời mình đã vô ích vì saxophone nhưng không đủ sức để chiếm một chỗ đứng trong âm nhạc cổ điển mà chỉ thành công trong các ban nhạc nhẹ. Nhưng ông không thể biết rằng đầu thế kỷ mới tác phẩm của mình sẽ vượt đại dương đến Hoa Kỳ do cuộc chiến tranh Mỹ-Tây Ban Nha và sẽ trở thành một biểu tượng của nhạc jazz, đặc sản của âm nhạc Mỹ, rồi cùng dòng nhạc đó chinh phục cả thế giới.

6/11/2023

Nhân ngày sinh của A Sax.

Trịnh Minh Cường dịch


VÌ SAO KÈN SAXOPHONE KHÔNG CÓ MẶT TRONG DÀN NHẠC GIAO HƯỞNG?

Kèn saxophone có thể có giai điệu đẹp như violin hay clarinet - nhưng giới nhạc cổ điển không phải lúc nào cũng đồng cảm với nhạc cụ này. Chúng tôi đã hỏi nghệ sĩ saxophone Jess Gillam giải thích vì sao vậy?

Jess Gillam là một nghệ sĩ saxophone 20 tuổi nhưng gần đây đã nhận được giải thưởng Sound of Classical Award tại lễ trao gải  Classic BRITs  2018. Cô ấy đây, đang chơi ‘Pequeña Czarda’ của Pedro Iturralde với rất nhiều cá tính và nhạc tính đáng kinh ngạc.

Saxophone ra đời khi nào?

Jess giải thích: “Kèn saxophone được phát minh muộn hơn nhiều so với violin, piano hoặc các nhạc cụ cổ điển truyền thống khác. Ban đầu nó được thiết kế để sử dụng trong các ban quân nhạc nên nó nó thành một nhạc cụ ồn ào ngoài trời. “Rồi nó được các nhạc sĩ jazz chấp nhận. Vì vậy, đó là lý do tại sao mọi người liên tưởng nó với nhạc jazz, vì đó là nơi nó lớn lên và có lịch sử cũng như cội nguồn của nó.”

Sau đó, giới nhạc cổ điển đã chấp nhận nó. Các nhà soạn nhạc cổ điển như Mussorgsky bắt đầu phối cho saxophone trong nhạc mục dành cho dàn nhạc, ví dụ: 'The Old Castle' sử dụng saxophone alto.(Cô ấy nhầm, Mussorgsky viết tác phẩm này cho piano, dùng sax là người chuyển soạn, có lẽ là M Ravel-ND)

Berlioz nói về nhạc cụ này: “Nó than khóc, thở dài và mơ. Nó có cường độ mạnh dần và có thể giảm dần cho đến khi chỉ còn là tiếng vọng của tiếng vọng. Tôi biết không có nhạc cụ nào khác có khả năng đặc biệt này để vượt ra ngoài giới hạn của âm thanh có thể nghe được.”

Jess nói: “Nhưng nó vẫn không được sử dụng rộng rãi [trong nhạc mục của dàn nhạc]”. “Một số người coi nó như một nhạc cụ của người ngoài cuộc, vì nó có lịch sử gắn liền với thế giới nhạc jazz. Tôi không nghĩ đó là điều chúng ta nên cố quên, vì đó là nơi nó đã lớn lên. Đó là thứ có thể thay đổi và chúng ta có thể thấy nhiều kèn saxophone chơi nhạc cổ điển hơn.”

Cô có thấy mình là người thiên vị saxophone không?

"Chắc chắn rồi. Tôi rất yêu saxophone và tôi muốn ngày càng nhiều người có thể nhận ra nó linh hoạt thế nào. Mọi người thường liên tưởng nó với nhạc jazz hoặc pop, thậm chí họ không nghĩ đến nó có khả năng trở thành một nhạc cụ thực sự du dương, đẹp đẽ và ca hát hay. Tôi nghĩ nó xứng đáng có một vị trí trong âm nhạc cổ điển.”

Cô cảm thấy thế nào khi trở thành một trong những nghệ sĩ saxophone duy nhất trong ngành công nghiệp âm nhạc cổ điển?

“Điều này hơi kỳ quặc – nhưng theo một cách nào đó tôi cảm thấy vinh dự. Điều tôi yêu thích kèn saxophone là không có con đường sự nghiệp cố định nào mà bạn phải theo đuổi. Mọi thứ đều khá mới mẻ: âm nhạc mới và tại mỗi buổi hòa nhạc bạn tham gia, thường là lần đầu tiên một nghệ sĩ saxophone có mặt ở đó.”

20/5/2024

Trịnh Minh Cường dịch từ Classicfm 


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

LỊCH SỬ CỦA THỂ LOẠI GIAO HƯỞNG

 Tổng quan về giao hưởng Một giao hưởng là gì? Đó là một sáng tác cho khí nhạc có thời lượng dài và hầu hết được viết cho dàn nhạc. Với lịch sử kéo dài hơn 300 năm, ngày nay giao hưởng thường được cho là đỉnh cao của khí nhạc cổ điển. Các tên tuổi Beethoven, Brahms, Mozart, Mahler và Bruckner gần như đồng nghĩa với thể loại này và các tác phẩm họ viết cho giao hưởng không có điểm dừng. Thể loại giao hưởng đã đem đến cho các nhà soạn nhạc vĩ đại này một cấu trúc để sáng tác và vươn xa, và nó cho phép họ giải phóng sự sáng tạo của mình trên thế giới thông qua một số tác phẩm âm nhạc vĩ đại nhất đang hiện hữu. Nguồn gốc của giao hưởng có từ trước thời các nhà soạn nhạc này. Tuy nhiên, các nhà soạn nhạc giao hưởng đầu tiên có ảnh hưởng rất lớn đến các nhà soạn nhạc đã nêu trên. Giao hưởng đầu tiên Những giao hưởng đầu tiên ra đời vào những năm 1730 xung quanh Milan và vùng lân cận vùng Bologna. Trớ trêu thay, giao hưởng này có thể cho thấy phần lớn nguồn gốc của nó dành cho o...

NĂM NHẠC SƯ LÀM THAY ĐỔI DIỆN MẠO CỦA NHẠC CỔ ĐIỂN PHƯƠNG TÂY

Âm nhạc cổ điển phương Tây có một bề dày lịch sử với nhiều thời kỳ khác nhau. Mỗi thời kỳ đều có những nhạc sĩ lớn với đóng góp quan trọng. Họ là những nhà soạn nhạc, nghệ sĩ biểu diễn hay nhà lý luận. Các tác phẩm hay trình độ diễn tấu điêu luyện của họ đã làm thay đổi quan điểm âm nhạc của thính giả cũng như giới chuyên môn. Do đó, nên âm nhạc luôn được làm mới và phát triển không ngừng. Thính giả dễ dàng ghi nhớ tên tuổi những nhà soạn nhạc và nghệ sĩ nhưng ít ai để ý  những người thầy của họ.  Tạp chí âm nhạc BBC đã đề xuất năm người thầy nổi bật nhất lịch sử âm nhạc cổ điển phương Tây. Xin được giới thiệu năm bậc danh sư này cùng các học trò của họ. 1. Simon Sechter (1788-1867) sinh ra ở Friedberg (Frymburk), Bohemia, sau thành một phần của Đế chế Áo. Năm 1804 ông chuyển đến Vienna. Năm 1810, ông bắt đầu dạy piano và hát tại một học viện dành cho học sinh khiếm thị. Năm 1851 Sechter được bổ nhiệm làm giáo sư sáng tác tại Nhạc viện Vienna. S. Sechter có nhiều sinh viên thà...

VÌ SAO GỌI LÀ NHẠC CỔ ĐIỂN?

 Tom Service(BBC)  Nhạc cổ điển là loại nhạc mà dàn nhạc biểu diễn, tứ tấu đàn dây chơi và dàn hợp xướng hát. Nó được phát trên BBC Radio 3 mọi lúc, và nó có trên Mindful Classical Mix mà bạn vừa tải xuống từ BBC Sounds. Nhưng khi BBC bắt đầu một năm chương trình xung quanh Thế kỷ Cổ điển của Chúng ta, Tom Service khám phá một câu hỏi rất đơn giản: nhạc cổ điển là gì? Đây là vấn đề: Tôi không nghĩ thực sự có thứ gọi là nhạc cổ điển.  Đối với một người đã dành phần lớn hai mươi năm qua để viết và nói về nhạc cổ điển, điều đó có vẻ hơi ngớ ngẩn. Nhưng ngay cả những nhà soạn nhạc xác định rõ nhất về "cổ điển" (hãy nghe Bach, Beethoven và Mozart) cũng không biết rằng họ đang viết nhạc cổ điển, vì đơn giản là thuật ngữ đó không tồn tại trong cuộc đời họ. Nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng đó là sự thật. Các giá trị, thứ bậc, quy tắc và toàn bộ danh mục "cổ điển" chỉ bắt đầu xuất hiện trong tiếng Anh vào năm 1829. Vì sao? Một sự giải thích có thể là “classicising”( phân loại) mọi th...