Chuyển đến nội dung chính

THỂ LOẠI BIẾN KHÚC VÀ THỦ PHÁP BIẾN TẤU

 Biến khúc(variation) là một thể loại được sáng tác bằng thủ pháp biến tấu trên chủ đề(theme): trên giai điệu của một chủ đề người ta viết thành một giai điệu khác nhưng nghe na ná như chủ đề, nôm na là chủ đề được chế thành giai điệu khác đi ít nhiều nhưng vẫn giữ được các nét chính của chủ đề và thính giả có thể nhận ra. Biến tấu đơn giản nhất là thay đổi âm vực  của chủ đề: nếu chủ đề được đưa ra ở một cao độ thì biến tấu sẽ trình bày nó ở bè giọng cao hơn hoặc thấp hơn. Đơn giản không kém là biến tấu bằng cách nhân đôi hoặc nhân ba mỗi âm của chủ đề: ví dụ chủ đề là A B C G D F E thì biến tấu có thể là AA BB CC GG DD FF EE hoặc AAA BBB CCC GGG DDD FFF EEE, phức tạp thêm chút nữa sẽ có dạng Ax Bx Cy Gy Dz Fz Ek …. Khi nghệ sĩ chơi các biến khúc chúng ta có thể hát chủ đề hòa theo cùng, tức là chủ đề có thể song tấu cùng các biến khúc. Vì các biến khúc không chỉ dựa trên giai điệu mà dựa trên cả hòa âm của chủ đề. Lịch sử âm nhạc ghi nhận tập biến khúc đầu tiên trong lịch sử làhợp tuyển Los seys libros del delphín (Sáu cuốn sách của cá heo) của nhà soạn nhạc-nghệ sĩ vihuela người Tây Ban Nha Luis de Narváez(khoảng 1500).

Biến khúc là một trong những thể loại đầu tiên của âm nhạc phương Tây. Trong giai đoạn sơ khai như thời Trung cổ hay Phục hưng, khi các sáng tác vẫn còn quá ít ỏi thì thể loại biến khúc và fantasia là hai thể loại phổ biến. Fantasia là thể loại có tính ngẫu hứng không bị giới hạn về cấu trúc. Nghĩa là cả hai thể loại đều là đất cho các nghệ sĩ “có ít sít ra nhiều” để cầm chân khán giả ngồi lại với mình lâu hơn.

Biến khúc có hai loại: biến khúc nghiêm ngặt và biến khúc tự do

1- Biến khúc nghiêm ngặt: Một giai điệu ở bè trầm sẽ lặp đi lặp lại(ostinato) trong suốt bản nhạc và các biến khúc sẽ nối tiếp nhau trên nền bè trầm đó. Một ví dụ rất nổi tiếng để minh họa là bản Canon in D của J Pachelbel: https://open.spotify.com/track/1c3GkbZBnyrQ1cm4TGHFrK?si=89fe634e6b794aaf  

Bạn sẽ nghe thấy bản nhạc bắt đầu bằng giai điệu gồm 8 nốt ở  bè trầm: Rê Là Si Fa#  Sol Rê Sol La và giai điệu này sẽ lặp đi lặp lại làm nền cho chủ đề và các biến khúc diễn ra ở bè trên. Ngoài ra bạn sẽ nhận ra ở mỗi biến khúc các giai điệu giống hệt nhau được nhắc lại trên các cao độ(bè) khác nhau, đó chính là kỹ thuật canon, có hiểu nôm na là bè đuổi, bạn có thể gặp kiểu bè đuổi trong các tiết mục đồng ca nhạc pop.

Có hai thể loại theo kiểu biến khúc nghiêm ngặt là chaconne và passacaglia rất phổ biến trong  thời Baroque. Nổi tiếng nhất gồm:

Chaconne của J S Bach: https://open.spotify.com/track/5CcBfFVSd14QPIkv4fh1nh?si=39d878ed884f4773

Chaconne của G F Handel:

https://open.spotify.com/track/0oKwudKfBBL5akWu9Un0zn?si=19e6a6b5b9f44060

Passacaglia của G F Handel:

https://open.spotify.com/track/4djVduYLoI2NZVqygVUVKQ?si=bf5bd4ba2e2b49d2

2- Biến khúc tự do là các biến khúc không bị gò bó trên nền bè trầm ostinato như biến khúc nghiêm ngặt. Tuy nhiên trình tự hòa âm của hầu hết các biến khúc cũng giống chủ đề, trừ biến khúc chuyển giọng đang trưởng sang thứ hoặc ngược lại. Đó là biến khúc chậm thường ở khoảng giữa các biến khúc nhanh hơn. Tức là không phải bè trầm ostinato mà hòa âm ostinato. Các sáng tác có tiêu đề theo dạng Các Biến khúc trên Chủ đề – Variations on a Theme đều là các biến khúc tự do. Ngoài ra khi nghe nhiều thể loại này bạn sẽ nhận ra một số sáng tác không có tiêu đề là variations nhưng thực ra được viết bằng thủ pháp biến tấu như Caprice số 24 của N Paganini hay Rhapsody on a theme by Paganini của S Rachmaninoff(theme này chính là theme của Caprice số 24). Biến khúc là thể loại yêu thích của các nhà soạn nhạc. Ngoài những biến khúc độc lập còn có những chương là trọng tâm trong các sáng tác nhiều chương như chương đầu tiên của piano sonata K. 331 “Hành khúc Thổ Nhĩ Kỳ” của Mozart hay chương 2 trong sonata “Appasionata” và “Kreutzer” của Beethoven …

Thủ pháp biến tấu là một công cụ quan trọng để sáng tác. Khi thưởng thức chúng ta có thể thường xuyên gặp những giai điệu khi  lặp lại được biến đổi một chút theo kiểu biến tấu nói trên. Trong trường hợp này người ta gọi đó là phát triển chủ đề và là một thủ pháp quen thuộc trong sáng tác nhạc. Mỗi khi một chủ đề được đưa ra nó sẽ tiếp tục được phát triển theo các cách thức và quy mô khác nhau.

Ảnh minh họa là 12 biến khúc trên chủ đề dân ca Pháp Ah, Vous Dirai-Je Maman(con sẽ kể cho mẹ nghe). Chủ đề này là một trong nhưng chủ đề dân ca phổ biến nhất. Nó còn có tiêu đề tiếng Anh là Twinkle, Twinkle, Little Star và các giáo viên tiếng Anh đã chế thêm lời là bảng chữ cái tiếng Anh để giúp các học trò mình chóng thuộc nên còn có tên là Alphabet song hay ABC song. Theo cảm nhận bản thân và quan sát người khác tôi thấy đây là một trong những tập biến khúc gây cảm hứng mạnh mẽ nhất. Do giai điệu chủ đề quá quen thuộc người nghe có thể hát  là là la la … hoặc cùng con hát ABC song theo cùng các biến khúc: https://open.spotify.com/track/5MqRQeDTGQEuQh6gG46vAU?si=eb220238da5646ed

 18/5/2024

Trịnh Minh Cường

 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

LỊCH SỬ CỦA THỂ LOẠI GIAO HƯỞNG

 Tổng quan về giao hưởng Một giao hưởng là gì? Đó là một sáng tác cho khí nhạc có thời lượng dài và hầu hết được viết cho dàn nhạc. Với lịch sử kéo dài hơn 300 năm, ngày nay giao hưởng thường được cho là đỉnh cao của khí nhạc cổ điển. Các tên tuổi Beethoven, Brahms, Mozart, Mahler và Bruckner gần như đồng nghĩa với thể loại này và các tác phẩm họ viết cho giao hưởng không có điểm dừng. Thể loại giao hưởng đã đem đến cho các nhà soạn nhạc vĩ đại này một cấu trúc để sáng tác và vươn xa, và nó cho phép họ giải phóng sự sáng tạo của mình trên thế giới thông qua một số tác phẩm âm nhạc vĩ đại nhất đang hiện hữu. Nguồn gốc của giao hưởng có từ trước thời các nhà soạn nhạc này. Tuy nhiên, các nhà soạn nhạc giao hưởng đầu tiên có ảnh hưởng rất lớn đến các nhà soạn nhạc đã nêu trên. Giao hưởng đầu tiên Những giao hưởng đầu tiên ra đời vào những năm 1730 xung quanh Milan và vùng lân cận vùng Bologna. Trớ trêu thay, giao hưởng này có thể cho thấy phần lớn nguồn gốc của nó dành cho o...

NĂM NHẠC SƯ LÀM THAY ĐỔI DIỆN MẠO CỦA NHẠC CỔ ĐIỂN PHƯƠNG TÂY

Âm nhạc cổ điển phương Tây có một bề dày lịch sử với nhiều thời kỳ khác nhau. Mỗi thời kỳ đều có những nhạc sĩ lớn với đóng góp quan trọng. Họ là những nhà soạn nhạc, nghệ sĩ biểu diễn hay nhà lý luận. Các tác phẩm hay trình độ diễn tấu điêu luyện của họ đã làm thay đổi quan điểm âm nhạc của thính giả cũng như giới chuyên môn. Do đó, nên âm nhạc luôn được làm mới và phát triển không ngừng. Thính giả dễ dàng ghi nhớ tên tuổi những nhà soạn nhạc và nghệ sĩ nhưng ít ai để ý  những người thầy của họ.  Tạp chí âm nhạc BBC đã đề xuất năm người thầy nổi bật nhất lịch sử âm nhạc cổ điển phương Tây. Xin được giới thiệu năm bậc danh sư này cùng các học trò của họ. 1. Simon Sechter (1788-1867) sinh ra ở Friedberg (Frymburk), Bohemia, sau thành một phần của Đế chế Áo. Năm 1804 ông chuyển đến Vienna. Năm 1810, ông bắt đầu dạy piano và hát tại một học viện dành cho học sinh khiếm thị. Năm 1851 Sechter được bổ nhiệm làm giáo sư sáng tác tại Nhạc viện Vienna. S. Sechter có nhiều sinh viên thà...

VÌ SAO GỌI LÀ NHẠC CỔ ĐIỂN?

 Tom Service(BBC)  Nhạc cổ điển là loại nhạc mà dàn nhạc biểu diễn, tứ tấu đàn dây chơi và dàn hợp xướng hát. Nó được phát trên BBC Radio 3 mọi lúc, và nó có trên Mindful Classical Mix mà bạn vừa tải xuống từ BBC Sounds. Nhưng khi BBC bắt đầu một năm chương trình xung quanh Thế kỷ Cổ điển của Chúng ta, Tom Service khám phá một câu hỏi rất đơn giản: nhạc cổ điển là gì? Đây là vấn đề: Tôi không nghĩ thực sự có thứ gọi là nhạc cổ điển.  Đối với một người đã dành phần lớn hai mươi năm qua để viết và nói về nhạc cổ điển, điều đó có vẻ hơi ngớ ngẩn. Nhưng ngay cả những nhà soạn nhạc xác định rõ nhất về "cổ điển" (hãy nghe Bach, Beethoven và Mozart) cũng không biết rằng họ đang viết nhạc cổ điển, vì đơn giản là thuật ngữ đó không tồn tại trong cuộc đời họ. Nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng đó là sự thật. Các giá trị, thứ bậc, quy tắc và toàn bộ danh mục "cổ điển" chỉ bắt đầu xuất hiện trong tiếng Anh vào năm 1829. Vì sao? Một sự giải thích có thể là “classicising”( phân loại) mọi th...