ÂM NHẠC VÀ KHOA HỌC
Theo Pythagore: Mục tiêu cao nhất của âm nhạc là kết nối tâm hồn con người với Sức sống Thần thánh của họ chứ không phải để giải trí.
Người dịch hiểu rằng âm nhạc hay bất kỳ sản phẩm nhân tạo nào muốn hấp dẫn đều phải nương theo quy luật tự nhiên, có người nương theo một cách vô thức và chúng ta gọi họ là thiên tài.
Người ta nói âm nhạc là một môn khoa học, vâng! Pythagoras được coi là người đã tạo ra lý thuyết về âm nhạc bằng cách kết hợp các quãng với các phép tính toán học để tạo ra các nốt cho gam trưởng. Nhưng có lẽ chỉ có Leonard Bernstein, trong bài phát biểu nổi tiếng ở Harvard - The Unanswered question 1973( Những câu hỏi chưa được trả lời ) mới thực sự giải thích được tại sao và như thế nào. Thông qua lời giải thích của mình về chuỗi hòa âm, ông đã chứng minh được cơ sở khoa học của lý thuyết âm nhạc.
Tuy nhiên, ông cũng lưu ý một điều sâu sắc:
"Những gì chúng tôi tính toán và giải thích hoặc cố gắng giải thích thông qua lý thuyết âm nhạc của Pythagoras, chỉ những người thưởng thức âm nhạc Ấn Độ mới có thể cảm nhận được nó, họ có thể thể hiện bất kỳ tâm trạng nào thông qua gam của họ mà họ gọi là Raaga. Và Raaga không chỉ là một gam; nó còn hơn thế nữa. Nếu bạn không thể đánh giá cao hoặc cảm nhận được nó, nó sẽ khiến bạn buồn ngủ sau vài phút."
Sau khi quan sát thấy chuỗi hài âm và vỏ ốc xà cừ giống nhau như thế nào, tôi cảm thấy rằng mối liên hệ này và sự hiểu biết cổ xưa của chúng ta về âm nhạc có thể dẫn đến sự hiểu biết sâu sắc hơn này. Tổ tiên của chúng ta đã hiểu mọi thứ trước cha đẻ của lý thuyết âm nhạc Pythagore.
Từ duy nhất hiện lên trong đầu tôi sau khi xem bức ảnh này là PANCHAJANYA.
{Hình ảnh kèm là biểu đồ của chín sóng hài đầu tiên của chuỗi sóng hài. Hình ảnh phía dưới là ảnh chụp X-quang cấu trúc bên trong của vỏ ốc xà cừ.}
27/7/2024
Nhận xét
Đăng nhận xét